Danh mục

  • Hành trình của một chiếc lá

    Đêm đã  về  khuya.   Trăng sáng vằng vặc, bao trùm lên không gian yên tĩnh một thứ ánh sáng vàng nhạt. Ánh sáng ấy như dải lụa mượt mà, mỏng manh được dệt từ một loại tơ thượng hạng. Nó nhẹ nhàng lách mình qua kẽ lá, rồi đột nhiên tràn xuống chảy dọc theo ...

  • Khói chiều

    Nó hỏi mẹ: "Khói lam chiều là gì hở mẹ?". Mẹ ôm nó vào lòng, hôn lên bờ má mủm mỉm của nó, chỉ lên mái tranh - nơi có những sợi khói nhẹ nhàng đang bay lên. Gia đình tan vỡ. Mẹ nó đi thêm bước nữa. Nó ở lại với cha, về sống với ...

  • Cái Đẹp Ơi…

    Thu. Chuyển đến sống nơi vùng đất mới. Một nơi quen vì thỉnh thoảng ghé qua thăm, mà lại lạ vì không người thân thuộc xung quanh. Cảm giác cảnh vật không còn đẹp như xưa nữa vì đã bị xây dựng lại quá nhiều. Trưa. Đi kinh hành. Nhìn xung quanh thấy bất cứ chỗ ...

  • Cuộc đi cuộc về

    Trời rét đậm. chẳng biết không khí lạnh ở đâu tràn tới mà cả vùng sơn lĩnh chìm ngập trong rét buốt. Nơi ngôi điện Phật lợp tranh nhỏ bé, cặp nến vàng le lói rọi vào nụ cười từ hoà trên môi bức thạch tượng đức Thế Tôn, thỉnh thoảng nó nổ lên, tạo ...

  • Vú sữa

    Mẹ mất khi hắn chưa đầy tháng. Cha hắn bồng hắn mà hai hàng nước mắt đặc quánh, lăn dài. Thiếu sữa, hắn khóc. Cha hắn nhìn hắn, cũng khóc. Cha hắn đi xin sữa của người khác về nuôi. Thiếu, cha hắn hái trái vú sữa, nặn từng giọt vào miệng hắn. Hai con mắt ...

  • Bức họa mồ côi

    Trời ngả về chiều. Ánh hoàng hôn dần tắt. Nơi chân trời, những tia sáng màu huyết dụ của tà dương tỏa ra như một chiếc quạt khổng lồ nhuốm lên nền trời và mặt đất một màu nến cô liêu. Dần dần chỉ còn một dải hồng mỏng mảnh ánh lên một áng mây ...

  • Một thoáng Huyền Không

    Tôi trở lại Huyền Không sau năm năm lưu lạc tầm cầu chân lý nơi chốn phồn hoa đô hội. Năm năm không phải là dài so với một đời người, nhưng nó cũng đủ để cho con người ta nhận chân được một điều gì đó trong cuộc sống; dẫu rằng nó chẳng phải ...