Danh mục

  • Chùm Thơ Mùa Hiếu Hạnh

    Chùm Thơ Mùa Hiếu Hạnh (Kính dâng Thầy, người Cha và cũng là người Mẹ của chúng con)   Ru Mẹ Ngủ Ngoài hiên gió hát ầu ơ Lá rơi rơi nhẹ, Vu vơ nắng vàng Khẽ thôi nhé, mùa thu sang Mẹ ta vừa ngủ mơ màng chưa say!   Chải Tóc Cho Mẹ Con chải tóc mây cho mẹ Tay vụng về như thuở bé vẫn chơi Dáng còng vai nhỏ buông lơi Bao thiên thu... mẹ góc trời riêng con!   Đọc ...

  • Hành trình của một chiếc lá

    Đêm đã  về  khuya.   Trăng sáng vằng vặc, bao trùm lên không gian yên tĩnh một thứ ánh sáng vàng nhạt. Ánh sáng ấy như dải lụa mượt mà, mỏng manh được dệt từ một loại tơ thượng hạng. Nó nhẹ nhàng lách mình qua kẽ lá, rồi đột nhiên tràn xuống chảy dọc theo ...

  • Khói chiều

    Nó hỏi mẹ: "Khói lam chiều là gì hở mẹ?". Mẹ ôm nó vào lòng, hôn lên bờ má mủm mỉm của nó, chỉ lên mái tranh - nơi có những sợi khói nhẹ nhàng đang bay lên. Gia đình tan vỡ. Mẹ nó đi thêm bước nữa. Nó ở lại với cha, về sống với ...

  • Đóa Hoàng Hoa

                      Đôi mắt xuân. Ngọc ban sơ Như quen mà lạ, chẳng chờ mà mong Sáng nay gà gáy bên song Mai vàng thức dậy. Trời trong dáng trời Ra đi từ thuở à ơi Đường về mây trắng, tiếng lời vô thanh Mưa nguồn giọt nước long lanh Rong rêu phế sử lại xanh thoại đầu Sương mai in bóng bể dâu Hoàng hoa ...

  • Cái Đẹp Ơi…

    Thu. Chuyển đến sống nơi vùng đất mới. Một nơi quen vì thỉnh thoảng ghé qua thăm, mà lại lạ vì không người thân thuộc xung quanh. Cảm giác cảnh vật không còn đẹp như xưa nữa vì đã bị xây dựng lại quá nhiều. Trưa. Đi kinh hành. Nhìn xung quanh thấy bất cứ chỗ ...

  • Lật trang đời

                      Lật trang đời thấy mùa thu rất cũ Nẻo đường xa lá đã trải bạc màu Con sông nhỏ hai bờ chỉ một bến Bước qua rồi cũng chẳng biết về đâu? Lật trang đời thoảng mùi hương rất cũ Cánh đồng trơ rơm rạ cũng lên men Chim từng đàn hoang vu không chốn nghỉ Sải cánh chiều níu nắng chạy ...

  • Mây – Đá – Lan

                  Mây Ai tính, ai suy, đời, xả bỏ Thân làm mây trắng dạo muôn nơi Hôm nao ghé lại miền vô định Cùng gió, cùng trăng tạc mấy lời   Đá Hồn đá ngủ trong lòng núi vắng Hôm kia thức dậy giữa mờ sương Lời thơ in khắc vào sâu thẳm Lữ khách xem hoa nở cuối đường   Lan Nhẹ lễnh hiên mây hoa nguyệt chiếu Cành ...