Danh mục

  • Hồi sinh

                                vạt nắng chiều mong manh phơi mình trên lối mòn cỏ khóc níu bâng quơ hương xám một ngày trầm tích đá thiên cổ màu rêu phủ rưng rức bên trời thầm lặng một vành mây mỏi mòn sợi khói xanh vỗ về con sóng dữ khung lụa âm thầm tô điểm những đường nét hư linh đêm vuốt mặt nghe cay lòng mắt ...

  • Hương cau tình mẹ

                                Tay mềm ươm hạt tình mềm Nuôi mầm rêu đá dệt nên tuổi vàng Níu khói chiều, bóng mơ màng Nhớ thương quê cũ mênh mang đất trời Ca dao rớt giọt à ơi Chảy vào gốc lúa mộng đời ước mơ Lệ dài mẹ tắm con thơ Chảy trôi thân phận, bơ vơ thế tình Giếng nước xưa, thấy mặt mình Bên sau ...

  • Tiễn bạn

                                (Mến tặng CB)   Bỏ lại sau lưng mấy nẻo đường Người đi lặng lẽ bóng sầu vương Dấu chân hiu hắt phương trời rộng Tấm áo nhạt nhòa chốn bụi hường Ngõ trúc níu mây trao mộng gió Chung trà tiễn bạn đọng hơi sương Chiều thu chiếc lá buồn ly biệt Có rụng dùm ta nỗi nhớ thương.   CHƠN QUÁN    

  • Mộng ban sơ

                                Mưa phùn dệt trắng góc trời thơ Gió thoảng hiên mây bóng nhạn mờ Phố chợ trăm hoa trôi dạt cánh Rừng sâu cọng cỏ ngủ xa bờ Chiều qua bến cũ lòng xao xuyến Đêm ghé thuyền xưa dáng xác xơ Một chút duyên thôi, người chớ hỏi Ơn đời thấy kiếp mộng ban sơ.   PHÁP CHÍ    

  • Ngày mới

                                Suối mát khe trong xanh Núi rừng toả khí lành Cỏ cây vui ngày mới Đóa hoa nở tinh anh Mây trời qua lặng lẽ Nước trắng bọt mong manh Con chim tung cánh lượn Gió lay động buông mành Thoang thoảng hương đồng nội Giọt sương đọng long lanh Vườn chùa trong tĩnh lặng Phong cảnh đẹp như tranh   TÁNH HIỀN    

  • Bài thơ cổ tích

                                Trăng lung linh con sóng Đóa tinh thể ngân êm Ru nhẹ khói lam mềm Thăng hoa chào hương sớm   Nhạt nhòa qua đất xám Bóng ngô ngây sương đồng Lòng riêng những niềm không Nghe mong manh nhẹ thoảng   Có cơn gió đi qua Rì rào trên phím lá Có tiếng lòng rất khẽ Động cuối chân trời xa   Và bài thơ cổ tích Hiện về giữa ...

  • Những mùa thu đi qua

                                Những mùa thu đi qua Xác trần gian quến lại Hư vô là mãi mãi Nên chiếc lá lìa cành   Có sự sống mong manh Nằm bên triền vực thẳm Có khúc hát vô thanh Muôn đời chưa vắng lặng   Những mùa thu đi qua Những đường đời ngắn lại Có mùa xuân mãi mãi Nở một đóa hoàng hoa!   CHƠN QUÁN