Sư Nằm Đọc Sách

05/12/2016 | Chuyên mục: THƠ . 3471 Lượt xem

y136-2

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

(Tặng đại huynh VM)

Sư nằm đọc sách vườn cây xanh
Một thoáng tiêu dao Vũ Đương sơn
Bỏ kiếm giang hồ lên núi ngủ
Tấm thạch bàn bình lặng như non.

Đàn chim trắng bay về phất phới
Tiên ông cười, râu bạc màu bông
Sư đọc sách, chân thòng lưỡng cực
Trang qua trang, ngày tháng nhẹ như không!

Buổi sáng lên, sương mù, chân bước nhẹ
Trời rất xanh, yên tĩnh dòng sông xa
Mái lương đình, bức tranh thuỷ mặc
Hát thì thầm mà thiên địa ca

Sư đã lên non rồi, không ngoảnh lại
Không ngoảnh lại, nên con đường vui miệng hỏi
Mấy lần tiền thân, bỏ quên hài cỏ
Mấy lần tiền thân, bài thơ thơm hương lan

Sư nằm đọc sách, luyện công, nằm suối ngủ
Hai con voi trắng đứng hầu hai bên
Chữ rơi xuống mọc thành tai nấm độc
Hứng nước nguồn, ta nấu ngọt nồi canh

Sư nằm đọc sách vườn cây xanh
Nắng đã lên rồi, đám mây còn tụ lại
Treo chiếc võng hai đầu cây đại thụ
Lọng tàn che, hoàng đế ngự trong tranh

Hoàng đế mà chi! Ừ ! đâu bằng tiên nhơn áo vải!
Cỡi gió, đi mây, phất bồng thế ngoại
Chiếc bóng bên trời trông rất xa
Chiếc bóng bên trời hòa với bao la…

Sư nằm đọc sách, trời xanh thẳm
Suối bên am vờn liếp đá trắng phau
Con cá vàng nhởn nhơ nguồn nước lặng
Nụ hoa rừng chợt muốn nở rất lâu !

Dăm ba vần thơ không giấy hồng điều
Mà phất phơ, phất phơ tóc tiên ông bạc trắng
Chung trà đầy lòng, ngây ngây, tĩnh lặng
Nhà sư ra về rồi, nên khu vườn cô liêu!

 

MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH