17/09/2012 | Chuyên mục: SÁCH . 58695 Lượt xem
Cảm bạt
Trong trường miên nỗi nhớ
Gió vô tận rì rào
Cát hồng, đốm tía lả tả bay
Sóng tâm tư dào dạt
Mây,
Vén ra trên khung xanh
Bóng người lừng lững
Từ sát-na mà hiển hiện vô cùng
Tôi đã khóc
Thương tuyết đổ trên sông dài
Thương mù sa trong bóng khói
Người
Đã ra đi
Không dấu chân
Mà nở hoa vạn đại
Hiện giữa Kinh Thư
Như máu huyết
Như tủy xương
Như óc tim
Từ lá cỏ thảo nguyên trù mật
Ôi! Thánh hạnh như chu sa
Khắc trên trán ngày trán đêm
Giữa điêu linh và nỗi chết
Tôi nhặt làn hương
Tôi nhặt hạt sương
Tôi nhặt ánh sao
Để nói rằng hư vô còn mãi
Loảng xoảng trong giấc mơ của anh
Bập bùng theo tóc bạc của tôi
Xác bướm đêm
Và phù du trên lửa!
Ôi! Đứng giữa đồi cao này
Dế trắng ca thiên thâu
Hoang vu từng hạt bụi
Thế gian không bóng người
Sông dài còn lam lũ
Lũng thấp mãi bò quanh
Thiên đường kia đã cũ
Bước chân này từ đỉnh Hy-ma
Hơi thở này tự tại mở ra…
Sīlaguṇabhikkhu (Minh Đức Triều Tâm Ảnh)