Đá, rác và cỏ thơm (Tập 1)

01/12/2012 | Chuyên mục: SÁCH . 34000 Lượt xem

Thân thế

 

Xuân nay

đá cỏ đều vui

Phật ngồi tĩnh tại,

nụ cười hư vô

Chợt nghe

thân thế mơ hồ

Chợt nghe

tiền kiếp

bụi mờ phương Tây

 

____________________ 

Trăm bông

 

Mùa vàng

thắm thiết trăm bông

Trần gian

bất tuyệt

nụ hồng ươm hương

Chân lý xưa,

một con đường

Đạo đời khắng khít,

yêu thương cõi về!

 

____________________ 

Pháp y

 

Mùa vàng

thắm thiết pháp y

Trần gian

bất tuyệt

câu thi đại từ

Hạc về

đậu mái thảo lư

Cành khô

ngọc nở

kinh thư điệp trùng!

 

____________________ 

Duyên xưa

(Tặng thi hữu Nguyễn)

 

Chợt phong vân

ghé mái chùa

Cỏ hoa ý đạo,

duyên xưa tấm lòng

Chợt ly tao,

phiếm tơ đồng

Vô thanh mây khúc,

kệ trần lao xao!

 

____________________ 

Chân diện

 

Từ non

xuống cõi chợ vàng

Tìm thăm hạt bụi

lang thang thuở nào

Mù sương

lớp lớp ngăn rào

Biết đâu chân diện

mà chào mà thưa!

 

____________________ 

Quê tôi

(Nhớ Nguyễn Bính)

 

Quê tôi

cây lá bốn mùa

Có thơ suốt tháng,

có chùa đầy trăng

Có nắng lửa,

có mưa dầm

Có kinh, chim hót,

có tâm, hoa cười!

 

____________________ 

Thời

 

Đôi khi

hốc đá trùm chăn

Đôi khi

vác núi

kiêu căng bỏ bờ

Thương đời,

chân duỗi, chân co

Thương mình,

trăng nước

con đò nghêu ngao!

 

_____________________ 

Cười mây  

 

Vui tay

dựng một kiểng chùa

Trồng hoa, tạo cảnh,

còn lưa tuổi đời

Trăm năm

được cõi nhàn thơi

Đa đoan mọi sự,

tiếng cười đầy mây

 

 ______________________

Tao ngộ

 

Hư không

lại chợt phiêu bồng

Non cao

đứng ngắm

dòng sông ngược nguồn

Ai người

lội thác, băng truông

Về đây tao ngộ,

vui buồn nhân gian!

 

_____________________ 

Quê nhà

 

Người từ

kẻ chợ phồn hoa

Về đây

gặp lại

quê nhà tiền thân

Duyên xưa,

đứng lại tần ngần

Nửa không, nửa có

phù vân thế mà!

 

____________________ 

Dính

 

Lăn hoài,

đá chẳng mọc rêu

Ngồi hoài

am núi

thì nhiều vấn vương

Nhàn non sớm,

lặng chiều sương

Áo vai

dính cả

hoa hương rừng ngàn

  

 ____________________

Tìm tâm

 

Ai người

ngoạn cảnh tìm tâm

Hay đâu nắng lửa,

bụi lầm hóa ra

Sương thu

mây trắng nhạt nhòa

Ba đời thân thế

biết là chiêm bao!