Danh mục

  • Lành thay

                      Tuổi già, góc am nhỏ Bụi cát, phủi xa khơi! Nhìn cây, nghe lá thở Ngắm núi, thấy trăng cười Nói nhiều, câu chữ rụng! Bàn lắm, nghĩa kinh rơi! À xuân! Ừ xuân nhỉ! Lành thay! Tóc bạc rồi!   MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH    

  • Xuân và mười tứ Haiku

                      1. giọt nắng rơi vào hóc đá trái tim khô tróc vỏ mầm thơ! 2. chữ trôi hun hút con đường sương xóa tinh khôi!     3. hạt bụi mở ra tình yêu sự chết đang rơi!     4. lữ hành và quán trọ ngủ vùi trong đêm dài chỉ chiếc gai đau còn thức 5. con chim bên cửa số hót lên mang sương mù và nắng ấm! 6. nhân tình đi văn minh đi soi vào nhau bóng ngược! 7. lửa rơi sau con chữ hư ...

  • Đá mỉm cười

                      Nắng vắt hiên đông, đá mỉm cười Chừ xuân năm mới ghé đây chơi Bộn bàng, chuyện cũ chôn hang hốc Tươi tắn, cành khô nẩy tượt chồi Gót bụi xa quê đà mỏi gối? Đàn chim trốn lạnh hẵn tìm nơi? Thoáng giây, núi lạnh, sương bay loãng Chợt khắc, sông dài, sóng nhẹ lơi Tao tác não phiền, chùm đốm rã Lắt ...

  • Góc núi

                      Chút xuân, chút tết, chút tình quê Ngày tháng lui cui quẳng xó hè Đối, mượn làn mây giăng dọc núi Liễn, tìm tấm đá dựng triền khe Thơ không hương vị, bòn tinh chữ Trà thiếu sắc mùi, lọc cợn mê Cảnh đốm, mắt nhoèn, cười xể xả Lời hoe, tai ngãng, nói ngu nghê Bớt tham, bớt việc, lòng vui lễnh Bỏ ...

  • Khúc ca gọi nắng

                      1. tôi muốn làm bài thơ gọi nắng cho cánh lá sầu đông sưởi ấm suốt đêm dài cho cọng cỏ ưu tư cùng đá sỏi vươn vai rủ bụi trắng mở màu mắt thanh bình... nhìn nước mây xanh biếc hồn thảo mộc cả em và tôi cùng nẩy hoa nhân ái cùng thở với hoang vu cùng thở với cô đơn nỗi buồn, niềm vui... bong ...

  • Ẩn cư

                      Xuân chẳng thưởng đào, chẳng ngắm mai! Ẩn cư hang núi, chốt sương cài Cảm thương nghiệp nước, mây đùn khói Đau xót tình người, đá sởn gai Phước mỏng, đâu kham đời dịch hoạ? Thân gầy, nào chịu cảnh thiên tai? Tiếc tâm, không đủ nhân lành, tốt!? Tủi đức, chưa dung chuyện xấu, sai!? Cửa hẹp, vắng tanh, trăng ngủ mệt Phòng ...

  • Đò thơ xuống núi

                      quanh quẩn lối mòn xưa với đời buồn quá đỗi dăm ba câu chuyện cũ cơn gió thoảng hương thừa!   niềm vui chừng sương đọng từng hạt trắng long lanh từng hạt nhỏ mỏng manh trong lòng ta già cỗi   có ai qua đò sớm trên dòng sông chảy mau xôn xao nhìn sóng gợn yên tĩnh mấy chân cầu   có ai chưa xuống núi ngồi mõm đá ...