10/08/2016 | Chuyên mục: THƠ . 2914 Lượt xem
Ôm con đưa mỏi hoàng hôn
Lời ca êm dịu mắt buồn rưng rưng
Sương che mẹ khuất muôn trùng
Mà lời ru mẹ tưởng chừng còn ngân
À ơi! Con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi cấy trên ngàn ruộng xa
Chiều mang về ánh trăng tà
Cho con thắp sáng quê nhà tịnh yên
Trời xanh tiếng hát dịu hiền
Trong vòng tay mẹ lặng chìm giấc xuân
Môi non chấp cánh thiên thần
Con thơm sữa mẹ ôm vầng trăng thơ
Chợt mùa đông khóc bơ vơ
Mẹ mang nắng ấm sang bờ mây xa
Sương mơ nhỏ giọt chiều tà
Con nương cánh vạc bay qua bãi sầu
Đâu đây lời mẹ thiên thâu
Tiếng thơ nhung nhớ thấm sâu đêm dài
Sao khuya mở bóng trần ai
Chừng như áo mẹ trắng ngoài dặm khơi.
THÂN THỊ NGỌC QUẾ