Phong Lan

27/02/2016 | Chuyên mục: THƠ . 3946 Lượt xem

Phong lan

Ẩn sĩ chi hoa? Vương giả hoa?
Thuở xưa quê quán chốn yên hà
Sắc hương thanh nhã, bao người mến
Cốt cách kiêu kỳ, ít kẻ ưa
Uống móc, ăn sương y nết cũ
Gìn vàng, giữ ngọc vẫn nòi xưa
Hồng trần lỡ đọa thì không tiếc
Chỉ tiếc tri âm ít ỏi là!…

 

MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH

 

(NGUYỄN họa)

“Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ,
Thiên hạ hà nhân bất thức quân” (Cao Thích)

Vốn nòi ẩn sĩ giữa trăm hoa
Hương tỏa non cao, ngát hải hà
Đài các thâm lâm, vương giả quý
Thanh kỳ u cốc, đất trời ưa
Hiền nhân, quân tử, tri âm cũ
Mặc khách, tao ông, thanh khí xưa
Thiên hạ mắt xanh ai chẳng biết
Lòng son, nhụy thắm tưởng như là…

 

(HUYỀN LINH TỬ họa)

Lan thất phồn hoa, phong giả hoa
Bẩm sinh chung hợp với sơn hà
Hương trời ngày tháng thơm ngào ngạt
Sắc nước gần xa nét mến ưa
Tuy sống hồn nhiên noi dấu cũ
Nhưng lòng thanh thoát nối niềm xưa
Bụi hồng quyến rủ không gờn đọng
Hỡi bạn tri âm, mới thật là…

 

(HOÀNG THIÊN MINH họa)

Nhân cao nhân đối hoa phong hoa
Hạnh ngộ nhau đây chớ nại hà?
Quốc sắc gìn vàng, người chuộng mến
Thiên tài giữ ngọc, kẻ chìu ưa
Xuân về, túy cũ, nức hương cũ
Thu lại, tinh xưa, nở nhị xưa
Chữ sắc, chữ tài, phương ý gởi
Trên dòng thiên cổ, có chi là…

 

(TRIỆU HẠNH họa)

Trời đất cung danh ẩn sĩ hoa
Uyên nguyên đã trót với sơn hà
Ngàn hồng nắng tỏa bao tình mến
Vạn tía rừng thâm lắm ý ưa
Ngọc phách trao hương như thế cựu
Tuyết tâm giữ sắc vẫn thời xưa
Duyên tùng nhập cuộc thân không tiếc
Vương giả hồn trao ấy mới là…

 

(PHẤN HỒNG họa)

Ngự uyển phi hoa? Linh thoại hoa?
Quê ta nguyên thỉ chẳng đâu hà!
Đài hương thanh khiết, người xem thích
Cảnh sắc u nhàn, kẻ ngắm ưa
Ngủ nghỉ thinh không nguyên tánh cũ
Ở ăn tịch mịch bổn tâm xưa
Khách trần quyến luyến mà không vướng
Vướng cảnh như như chẳng bận là…

pl