Lộ Trình Đen Hay Lộ Trình Mây

13/05/2016 | Chuyên mục: THƠ . 2186 Lượt xem

lotrinh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tôi gọi nỗi buồn
là mắt xanh nai
và gọi niềm vui
là loài hoa tàn xế
cánh chuồn chuồn
đã ngợp trời chân lý
vạn nghi nan
thành lửa cháy trong tim

anh dang hai tay
làm chân trời đại thọ
có khi nào
vĩnh cửu ngụ trên mây!
một ngày rất đêm,
yên tĩnh tuyệt vời
cọc vô thể
cắm trên dòng hữu hạn

buổi sáng ra vườn
thăm một loài nấm lạ
rồi đời nhau
cũng phân bón cho xanh
hãy ra đi
như bọt biển đầu ghềnh
hãy như Thiện,
như Rimbaud – trời Tây tóc loạn

tình thương
là một dòng suối ngọt
và đại dương
cũng là cõi bao dung
anh hòa tan
giữa đám bụi vô cùng
mai mốt nọ,
mọc thành rừng nguyên thủy

tôi gọi gió
là dòng sinh lưu bất tức
từ ngàn năm chuyển động đất trời
tôi ví công lý
là khu vườn cấm
có lùm gai hoang,
làm đau nhức chân người

hãy thét to lên
cho vỡ đầu thù hận
hãy cười khan
những giá trị nhân sinh
bút mực ta
là than lửa thiêng linh
bùng sức nóng,
thiêu thế gian bằng hữu

giờ Ngọ của Nietszche
thật vô cùng diễm lệ
nhưng lối về
vẫn bế tắc chung thân
một chút hoàng hôn,
mang ánh sáng vô ngần
trời đất vỡ,
vô thanh còn tiếng dội

tôi gọi tôn giáo
là mẹ mìn gian dối
và lý trí này
là hàng rào thép gai
tôi gọi chiếc bánh hiện sinh,
trò ngu ngốc thiên tài
tung bóng sắc,
mồi nhân gian câu nhử

hãy ngu ngơ,
và hãy ra đi như con bò đực
một chút ngang nhiên
lẫn một chút dại khờ
một chút tình
và một chút thơ
đừng cao thượng,
chẳng giả vờ khiêm tốn

hãy ra đi,
mặc trần gian nguy khốn
mặc bụi mù chân lý
cuộn ngàn khơi
cứ mang trong tim
giọt máu con người!
không thỏa hiệp,
cũng chẳng thèm chơi trò xúc xắc!

 

MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH