Đá, rác và cỏ thơm (Tập 1)

01/12/2012 | Chuyên mục: SÁCH . 33625 Lượt xem

Xuân

 

Mây lành

thuyết pháp non cao

Con chim đón nắng

hót chào nguyên xuân

Cỏ cây

chẳng mảy vi trần

Sầu đông thay áo,

nẩy mầm trắng sương

 

_______________________ 

Khỏe liền

 

Còn hoa

thì bướm tìm về

Còn kinh,

còn chữ,

tỉnh mê còn bàn

Còn lý sự,

còn lan man

Ra sông

úp chiếc đò ngang,

khỏe liền!

 

_____________________ 

Cao sơn

 

Có ai

khoác áo trăng tà

Thõng tay vào chợ,

yêu ma nói cười

Thế gian,

lửa bảy mặt trời

Một giọt nước ngọt

rỉ lời cao sơn!

 

_____________________

Chớp mắt

 

Sắc, không

là chuyện tào lao

Nhìn cho

rõ mặt

thai bào nguyên sơ

Thoáng tâm,

trời đất lập lờ

Chớp mắt,

hạt bụi

rơi bờ bốn biên

 

______________________ 

Tri âm

 

Tri âm

chút gió thanh lương

Cỏ cây tươi thắm,

am hương ngát ngào

Tri âm,

chim lượn non cao

Thả rơi chiếc bóng,

hồ ao thấy mình!

 

________________________

Vu vơ 

 

Vu vơ

non vắng ta về

Chợt đâu

sương khói

tình quê bộn bào

Vu vơ

nằm ngủ cội đào

Chẳng quên,

chẳng nhớ

lối nào tiền thân

 

_________________________ 

Hoang liêu

 

Lối lên,

ngựa mỏi trăm đường

Tà huy lũng nội,

nằm thương quán chiều

Lối lên,

chiếc bóng nghiêng xiêu

Nhập nhòa nhân ảnh,

hoang liêu bốn bề.

 

________________________ 

Cạn dòng

 

Rừng thu

chiếc lá xanh vàng

Còn mơ cố quận,

ngỡ ngàng sương giăng

Đêm về,

đất lạnh lưng nằm

Suối khe thủ thỉ,

con trăng,

cạn dòng!

 

_________________________ 

Giọt mực

 

Hai bờ

trang giấy vô, hư

Chữ bơi ở giữa,

tưởng tư cuộn dòng

Ta bèn

giọt mực sang sông

Đỡ phiền bát nhã,

đỡ công sắm đò!

 

_________________________ 

Thở dài

 

Đốm hoa,

xác lá sân chùa

Lời kinh buổi sớm,

gió lùa về đâu

Ngắm xem

ngọn cỏ dãi dầu

Sương ngàn hứng giọt,

đêm sâu thở dài.

 

__________________________ 

Bắc cầu

 

Con chim

làm tổ cành đa

Phật ngồi tát cạn

ái hà dòng sâu

Đường đời

cha bắc nên cầu

Cho con xuôi ngược

xe tàu công danh!

 

__________________________ 

Màu mẹ

 

Trời còn

trăng sáng trên đầu

Đời còn

điên đảo

biển dâu đoạn trường

Thế gian

dù tía hay hường

Tấm lòng của mẹ, 

yêu thương một màu!