Đá, rác và cỏ thơm (Tập 1)

01/12/2012 | Chuyên mục: SÁCH . 33631 Lượt xem

Hương nhân tình

 

Cây gai

cúi nhặt trên đường

Chợt nghe

đá sỏi

nẩy hương nhân tình

Hạt lệ khô

cõi phù sinh

Yêu thương

ngồi tụng

câu kinh phúc lành

 

____________________ 

Ngủ ngày

 

Người xưa

lên núi thong dong

Đời chiêm bao trắng,

cỡi hồng hạc bay

Ta chừ!

Lên núi ngủ ngày

Dẫu mây lãng tử

còn say sông hồ

 

____________________ 

 

Có nuôi

tiếng hót chim trời

Có hang ẩn trốn

một đời tịch liêu

Có nắng sớm,

có mây chiều

Có viên mãn có,

mặc liều có, không!

 

____________________ 

Hóa

 

Với tay

nhặt một chút hương

Với tâm thơm ngát

cúng dường nhân gian

Hóa văn

hóa chữ trên ngàn

Ngùi thương mây gió

lang thang không về

 

______________________ 

Mở ra

 

Nỗi buồn

không phủi cũng rơi

Niềm vui thư thái

cười tươi với mình

Nhìn xem hoa cỏ hữu tình

Mở ra

vô tận

trang kinh đời này

 

____________________ 

Như thị

 

Tay buông,

tay bắt phí công

Thế tình tan tụ,

có không lẽ thường

Ai người

còn bỏ, còn vương

Ngắm nhìn như thị,

bụi hường ở đâu?  

 

____________________ 

Ngơ ngác

 

Nhảy qua

hạt cát trăm lần

Chợt bông cỏ tím

bên chân nở rồi

Hương thơm nhẹ,

thoảng bồi hồi

Giọt sương ngơ ngác,

thả rơi bóng mình

 

____________________ 

Nhẹ hều

 

Bóng ai

vừa mới qua cầu

Bèo hoa lãng đãng

trước sau thắm dòng

Thuyền lên,

thuyền xuống như không

Ngồi xem

cọng cỏ

sang sông nhẹ hều!

 

____________________ 

Mộng

 

Chí trai

thì mộng biển trời

Sa-môn

thì mộng

nghỉ ngơi Niết-bàn

Mộng qua

địa ngục, thiên đàng

Đến khi tỉnh mộng,

luận bàn, mộng thêm!

 

___________________ 

Rộng rinh

 

Nồi canh,

lượm chú sâu ra

Cũng chan, cũng húp,

cười xòa một phen!

Người lỡ lầm,

bỏ sao nên

Thương yêu xấu ác,

tâm thiền rộng rinh!

 

____________________ 

Tự do

 

Chùa quê

trăng ngủ mái rêu

Đất lành

hoa nở

sớm chiều tự do

Qua sông,

ta chẳng lụy đò

Hú dài một tiếng,

bỏ bờ rong chơi!

 

____________________ 

Sương và đá

 

Đứng ngồi

đá nói chuyện chi

Chụm đầu năm tháng,

cuộc đi cuộc về

Thì thào

ba cõi bốn bề

Sương buồn

rớt giọt

tỉ tê sự tình!