Danh mục

  • Mộng tàn

                  Lặng tiếng mưa buồn, giọt nắng xa Đêm đông lạnh buốt ánh trăng tà Vần thơ tiễn biệt bên song vắng Thấm ướt hồn ai, chữ lệ nhòa   Một sớm vùi thân bờ cát trắng Canh tàn giấc mộng, mộng chia hai Giờ xin gởi lại đêm trăng khuyết Bạt gió chiều nghiêng lặng gót hài.   HẠNH HIỀN    

  • Vô tình

                      Vô tình sương bụi nhẹ rơi Vô tình chim hót, tiếng lời chiêm bao Vô tình chiếc lá nghiêng chao Vô tình hoa nở, non cao lặng thầm!   ĐỨC HẢI    

  • Vỡ bóng xưa?

                      Nắng đã bao mùa, mấy độ mưa? Dặm dài khách lữ, mỏi mề chưa? Ghé đồi sim cũ, thăm màu tím? Khoát nước hồ sen, vỡ bóng xưa?   THIỆN NIỆM    

  • Một cõi không

                      Sương khuya lạnh cõi lòng Hoa lá chuyển trời đông Trà nhạt, nghe hương đạm! Nước trong, thấy vị nồng! Chùm mây tan trước núi Sợi khói tụ bên sông Mực cạn, ngừng trang giấy Ta còn một cõi không!   ĐỨC TOÀN    

  • Áng thơ mây

                      Chiều! Hoang vu hoang vu Nắng rớt vệt loang mù Bên hiên chùa rụng tím Đượm chút buồn liêu du   Ký ức, qua lối cũ Ánh trăng xưa gọi đò Giữa bao mùa sương tuyết Sau lưng vẳng tiếng hò   Khuya nay xuân bừng đến Làm ấm lòng cỏ cây Cho rạng ngời sức sống Dâng đời áng thơ mây.   PHÁP CHÍ    

  • Vú sữa

    Mẹ mất khi hắn chưa đầy tháng. Cha hắn bồng hắn mà hai hàng nước mắt đặc quánh, lăn dài. Thiếu sữa, hắn khóc. Cha hắn nhìn hắn, cũng khóc. Cha hắn đi xin sữa của người khác về nuôi. Thiếu, cha hắn hái trái vú sữa, nặn từng giọt vào miệng hắn. Hai con mắt ...

  • Miền thương nhớ

                                Chợt trong sương thấy bóng mình Cô liêu đứng - ngắm chút tình cô liêu Gánh sau lưng ráng trời chiều Khẽ tan vỡ giọt đìu hiu nắng vàng Cầm trên tay lá thời gian Gọi bâng khuâng tiếng hồng hoang bạc màu Dòng hư vô chảy về đâu Nhành sinh tử rụng hạt sầu riêng ai Con sông ký ức miệt mài Tìm ...