Danh mục

  • Bày Tỏ 4

    Vì giác ngộ mà lòng ta giếng cạn Lòng giếng ngàn năm, đá sỏi, cát đằng ơi! Chữ và tiếng từ muôn xưa vỡ vụn Đã muôn xưa nằm mộng thốt nên lời Ta về từ núi cao với lửa rừng nguyên thủy Hàng tùng xanh gốc cỗi mấy tăng kỳ Ta quỳ xuống, hoang vu ...

  • Vỡ Muối Đề Thơ

      một bước xa quê du viễn phương lòng như gió sớm thổi ven đường cây lá ba đời còn ngủ cả chẳng lẽ ta đi mãi suốt mùa sương thêm mỗi bước đi, đường đời không ngắn lại lối xưa kia chờ đợi mấy huân tà nắng bạc đầu rồi, ta về muộn quá trong lòng ...

  • Ai Chừ

    (Tặng những ai nhớ Huế) sống giữa Huế, ta làm sao nhớ Huế? để tình xưa, cánh vỗ ký ức xanh ta đã hỏi thời gian và hoàng thành rêu cỏ mọc cùng phế đài, gạch vỡ lạc nương tranh! Huế ta chừ! mù sương Ngự Bình không còn nữa tủi hồn trăng và thẹn chân dung thơ cây và đất cỗi cằn, trơ ...

  • Bày Tỏ 2

    (Viết tặng ngàn phương mây trắng) Mai hết cuộc tôi xin về núi cũ Giã từ ngày áo đỏ đèn xanh Chẳng phải tôi nhớ nguồn, nhớ tổ Mà bởi tôi chưa dung nổi thị thành Tôi đã ra đi bằng bài thơ thứ nhất Thuở đầu đời môi rượu lả đường say Tôi đã ra đi ...

  • Huyền Không Cửu Khúc Ca

                    (Viết để kỷ niệm ngày Huyền Không từ giã đỉnh núi mây mù, Hải Vân, Lăng Cô, thiên di đến thôn Nham Biều, bên sông Bạch Yến, ngày 17/11- Mậu Ngọ, 1978) 1. ngàn xưa ai gọi danh thân gầy con nước trôi ngàn xưa ai gọi danh bến vàng sinh tử trôi! cuộc người có còn chi phận người ...

  • Nước Về Đông

    1. Lửa cháy ngàn dâu còn tỏ mặt Đời người muôn thuở nghĩ mà thương Nước cau gợn tí, màu trong đục Ruột quặn bào cơn, khúc đoạn trường Xa mã xuống lên, trò phế thịnh Thị phi sấp ngửa, lẽ vong hưng Cố nhân vọng biệt phương hà ngoại! Tri kỷ, tri âm mấy ...

  • Phong Lan

    Phong lan Ẩn sĩ chi hoa? Vương giả hoa? Thuở xưa quê quán chốn yên hà Sắc hương thanh nhã, bao người mến Cốt cách kiêu kỳ, ít kẻ ưa Uống móc, ăn sương y nết cũ Gìn vàng, giữ ngọc vẫn nòi xưa Hồng trần lỡ đọa thì không tiếc Chỉ tiếc tri âm ít ...